Skip to main content

Không Biết Rằng 10 Năm Sau, Mình Sẽ Như Thế Nào Ha?




 "Không biết rằng 10 năm sau, mình sẽ như thế nào ha? " Câu hỏi này luôn vang trong đầu mình

Hôm nay khi nói chuyện với Key, tự nhiên mình hỏi Key rằng: "Không biết Hấu với Key, sau 10 năm nữa tụi mình sẽ như thế nào ha? Anh Hấu không biết rằng 10 năm sau, lúc đó anh 29 tuổi rồi, em cũng vậy. Lúc đó không biết vợ/chồng của mình là ai? Anh lúc đó đang làm giám đốc hay nhân viên? Anh có còn sống ở Việt Nam không hay là qua nước ngoài rồi? Lúc đó ai sẽ là người còn sót lại trong ký ức người kia?" Câu hỏi đó có lẽ là một trong những thứ đụng vào Insight của mình nhiều nhất. Mình luôn hoài nghi về năng lực của bản thân, mình hay hỏi mẹ " Mẹ thấy con như thế nào?". 

Ở tuổi 19, mình đã có những mối quan hệ, những người bạn tốt cho hành trang sau này. Mình cũng đã có kha khá những trải nghiệm, từ việc đi làm sớm hồi cấp 2. Mình trải nghiệm tham gia Khoa học kỹ thuật ngay khi sát thi Đại Học. Mình cũng có cái Blog nho nhỏ này cho mình. Mình trải nghiệm về việc làm câu lạc bộ như thế nào và đút túi cho mình những kinh nghiệm quản trị ra sao. Mình luôn đề cao tới tính thực tiễn của lý thuyết, mình luôn hi vọng rằng hết đại học, mình phải trở thành một người khởi nghiệp và một người có sức ảnh hưởng, mình phải làm những điều không nhiều người làm ở tuổi này có thể là vào được YSEALI hay là host của những diễn đàn kinh tế ngoài nước chẳng hạn. 

Nãy Key có nói rằng: " Mười năm trước, em mập lắm, nhưng không biết rằng liệu em năm 18 có trai nào theo không ha? Tới giờ em lại thắc mắc rằng 10 năm sau liệu em sẽ giàu thế nào?". Mình cũng liên hệ tới bản thân rằng: "Ừ nhỉ 10 năm trước, có lẽ mình cũng đã có những giấc mơ rất khác, mình cũng không nghĩ rằng tới lúc lớn, những đứa bạn kế bên mình ngày xưa có đứa đã có con khi chưa tới 18 tuổi còn có đứa thì giờ này ở nước ngoài và lại rất thành công". Càng nhớ về khoảng thời gian 10 năm trước, mình càng thấy bùi ngùi, nó cứ có cái gì đọng lại trong lòng mình. 10 năm trước những mục tiêu, giấc mơ, suy nghĩ so với bây giờ trẻ con hơn rất nhiều. Liệu rằng điều đó có lặp lại với 10 năm sau hay không? Ở tuổi 29, liệu ai là người thân còn sống chung với mình? Liệu vai trò, địa vị của mình lúc đó trong xã hội thế nào? Càng suy nghĩ nhiều, mình lại càng trân trọng những phút còn đang sống ở thực tại khi mà ông bà, ba mẹ mình gần như còn đủ cả. Những suy nghĩ của mình cũng chín chắn hơn so với tuổi. Bạn bè mình chơi đa phần cũng rất cố gắng trong lĩnh vực tụi nó theo đuổi. Mình ước rằng giống như máy ảnh, mình có thể đóng băng lại thời gian trong một khổ giấy, để thấy rằng tuổi 19 của mình đang hạnh phúc thế nào!

Hi vọng rằng sau 10 năm nữa,

Mình sẽ nhìn lại khoảng thời gian đại học này và nói rằng, 

"Tốt lắm, tiếp tục nhé!"

Bảo Tuấn của nửa đầu 2021.


FOLLOW ME 


follow me on twitter
follow me on instagram



follow me on facebook




Comments

Popular posts from this blog

To All The Girls I've Loved Before

  Warning : Cơm tró và đây là post tình yêu đầu tiên trên Blog của mình  Mình đã từng nghĩ rằng, mình không thể yêu ai được nữa: một phần vì mình còn tập trung vào công việc, một phần vì mình không còn muốn yêu ai từ sau mối tình trước. Mình từng tuyên bố rằng: "Gái gú là phù du. Mình không bao giờ để ai xen vào việc học tập của mình và việc làm tới năm mình 30 tuổi". Peer pressure mà!  Mình gặp Hồng Ân là cái duyên, chúng mình biết nhau cả năm trời nhưng ngại nói chuyện với nhau. Mãi tết năm 2022 thì mình mới được nói chuyện với Ân và cho tới sau tết thì mình mới bắt đầu có cảm tình với Hồng Ân và khi 1 trong 2 nói lời đó trước thì mình cũng đổ. Quen Hồng Ân rồi, mình mới bắt đầu yêu trở lại, cảm giác ghen tuông, giận dỗi, buồn rồi tha thứ mới bắt đầu quay lại với mình. Ừ - biết yêu! ^^. Mình nhớ rằng mình đã từng có cảm giác này với tình đầu nhưng càng về sau mình càng không còn cảm giác đó, do đó mình không còn biết cảm giác yêu. Nhưng tới Hồng Ân thì mình mới nhớ lại khoả

Mình Viết Cho Năm 2021

  Mình không biết rằng năm 2021 liệu có tốt hơn 2020 không hay như mọi người hay đùa 2021=2020+1. Mình chỉ muốn nói rằng mình rất biết ơn Enactus IU và VietAbroader Club HCM vì những trải nghiệm trong khoảng bốn tháng qua. Mình là một đứa từng kiệm lời và luôn giữ miệng nhưng thực sự từ lúc tham gia hoạt động ngoại khóa mình đã cảm thấy vui hơn rất nhiều.  Đối với Enactus IU, mình cảm thấy các anh chị thực sự coi Enactus IU là một ngôi nhà. Tuy không phải thắm thiết giống như VietAbroader Club HCM nhưng các anh chị thực sự rất quan tâm các nhóc em mà mình là một trong số đó. Từ lúc vào, mình đã được các anh chị tặng cho tài liệu học mà thế hệ anh chị đã tích góp lại để cho các em. Bên cạnh đó, các anh chị cũng đăng ký miễn phí cho mình đi VSIC để được coi cách một chương trình build như thế nào, tuy nhiên vì mình có lịch thi sát nút với lúc chương trình tổ chức quá nên mình đã bỏ qua một cơ hội đáng tiếc. Thực sự Enactus IU rất tình cảm nhưng theo cách của một người lớn, tuy nhiên khôn

University-Life- Friends and Something

  This is my International University Gang, one dude was missed. Since the day I came to University, I have not written so much about the entire life here. It was full of hope and happiness which can mixed with stress and responsibility. I have not written so much about my personal life or something related to my information but this thing is exception. Before going straight into the detailed features, I will tell you about how my relationship have evolved time by time.  Primary school is the perfect time of a human being, one just need to play, boost his creativity, learn and eat, sleep well or so on. That was the time we live in a secure world, no thing gonna bothers us and we live as how actually we are- by the heart. Secondary school, the time has changed the behaviors & attitudes of one to the life. In this period, we can start to stare at our crush, we are wild. We pretended to be an adult, engaged in our score. I don't know what actually happen with the upper class of so