Skip to main content

Master of The Games

Master of The Games







Still Sidney’s book. I have to admit that Im really interested in the way and the plot of stories that he tell.To be honestly, Im a fan of him.This book has the nice plot, about a big family which is belongs to their ancestor Jamie. Jamie was a man who try to find out the diamonds, he put all his trust into a man with a hope of having help to find the diamonds from him. Then he lost all the diamonds because of dat fucking guy had cheated him on the policy which was written by a fricking language of Africa. Dat man rose the trust of Jamie by sentences like:”Nothing important. This policy tells that you and me will split all diamonds into 50/50 ratio when we have diamonds” and after Jamie had found diamonds, he realized that all things on the papers is completely different, he lost all the diamonds even he don’t have one of them. Jamie really angry and he try to find diamonds again, this time he is successful. Afterthat, he killed the one who cheated him with a way no one can accuse him. He stole all things back. The story was told through 3 generations of him, it is really a harsh stories and I cant even imagine how Sidney can think dat. Like great granddaughters of Jamie were Eve and Alexandre. They were twin. Eve really hated Alex, Alex was opposited. Can you think how a 5-year old girl Eve can kill her sis with a way of burning Alex. Its really really the evil stories. Another example is a daughter of Jamie was Kate. She can callously killed her daugter in law only for a grandson. A life of a woman only for Grandson. It is really an interesting story but it is heartless, I was so shocked by the plot. Broadly, I judge it is worth reading and Im still a Sidney’s loyal fan.  






FOLLOW ME:

follow me on twitter



follow me on instagram


follow me on facebook



Comments

Popular posts from this blog

To All The Girls I've Loved Before

  Warning : Cơm tró và đây là post tình yêu đầu tiên trên Blog của mình  Mình đã từng nghĩ rằng, mình không thể yêu ai được nữa: một phần vì mình còn tập trung vào công việc, một phần vì mình không còn muốn yêu ai từ sau mối tình trước. Mình từng tuyên bố rằng: "Gái gú là phù du. Mình không bao giờ để ai xen vào việc học tập của mình và việc làm tới năm mình 30 tuổi". Peer pressure mà!  Mình gặp Hồng Ân là cái duyên, chúng mình biết nhau cả năm trời nhưng ngại nói chuyện với nhau. Mãi tết năm 2022 thì mình mới được nói chuyện với Ân và cho tới sau tết thì mình mới bắt đầu có cảm tình với Hồng Ân và khi 1 trong 2 nói lời đó trước thì mình cũng đổ. Quen Hồng Ân rồi, mình mới bắt đầu yêu trở lại, cảm giác ghen tuông, giận dỗi, buồn rồi tha thứ mới bắt đầu quay lại với mình. Ừ - biết yêu! ^^. Mình nhớ rằng mình đã từng có cảm giác này với tình đầu nhưng càng về sau mình càng không còn cảm giác đó, do đó mình không còn biết cảm giác yêu. Nhưng tới Hồng Ân thì mình mới nhớ lại ...

Tách Biệt Khái Niệm Dân Chủ Và Tự Do

/Disclaimer/: Bài viết này của mình không nhằm định hướng hay cổ vũ một học thuyết bất kỳ nào. Bài viết chỉ nhằm đem đến một cuộc thảo luận rõ ràng hơn về khái niệm dân chủ trong thực tế. Hơn thế nữa, vì kiến thức của bản thân mình là có giới hạn, không chuyên sâu về quan hệ quốc tế nên có thể vẫn còn tồn tại những hạn chế trong cách lập luận và cách sử dụng từ. Vì vậy, mình rất cởi mở trong việc tiếp thu thêm những kiến thức và quan điểm khác nhau của các bạn. Mục đích của mình khi viết bài này là nhằm phục vụ và đem đến một quan điểm khác liên quan đến các công tác quản lý một tập thể, đây vốn là lĩnh vực mình đang và theo đuổi.  Bài viết này sẽ thực sự có ích khi bạn cùng với mình suy nghĩ đến khái niệm dân chủ một cách thực sự nghiêm túc. Để bắt đầu mình muốn bạn bắt đầu suy nghĩ về câu hỏi này: "Dân chủ là gì?". Mình sẽ cho các bạn tầm 1 phút để bắt đầu suy nghĩ về định nghĩa các bạn về dân chủ này nhé! / Chưa được 1 phút mà, hãy nghĩ kỹ nào! / Bạn đã nghĩ kỹ chưa? /  I)...

Bàn Về Nhật Bản Và Nhìn Lại Nước Ta

Dựa trên quan điểm cá nhân và góc nhìn của mình. Một trong những điểm độc đáo của Nhật Bản mà mình thấy hay và đáng học hỏi đó là ở văn hóa lâu dài của người Nhật. Mình không bàn về những văn hóa như lịch sự, thật thà hay trật tự, cái mình bàn về là tính lâu dài và duy trì trong văn hóa của người Nhật từ thưở dựng quốc. Người Nhật đã xây dựng văn hóa của họ từ lâu đời, họ hiểu một trong những quy luật cơ bản nhất của việc xâm lược thành công một quốc gia đó là tính chính danh- " Muốn xâm lược một quốc gia thành công, không phải vũ lực mà phải xâm lược được lòng dân ở đó". Đây là một trong những lời khuyên của Nicollò Machiavelli trong Quân Vương. Người Nhật vì thế đã xây dựng tính văn hóa lâu dài khiến cho nền văn hóa ở đây gần như không thể thay đổi trong chiến tranh khi xảy ra mâu thuẫn với các nước đế quốc và đó là một cơ sở khiến cho các đế quốc lo sợ ở nước Nhật. Có thể thấy trong lịch sử của nước Nhật, rất ít khi Nhật Bản xảy ra chiến tranh với các nước ngoại vì một phầ...